導演曾說,他最欣賞《水滸傳》裡的〈林沖夜奔〉。林沖不管遭遇多少不公不義的事情,都不和現實低頭妥協,這份精神,正是一個文化的價值所在,也是導演在電影裡最想呈現的部分。
Dǎoyǎn céng shuō, tā zuì xīnshǎng “Shuǐhǔ Zhuàn” lǐ de “Lín Chōng Yèbēn”. Lín Chōng bùguǎn zāoyù duōshǎo bùgōng bùyì de shìqíng, dōu bù hé xiànshí dītóu tuǒxié, zhè fèn jīngshén, zhèng shì yīgè wénhuà de jiàzhí suǒzài, yě shì dǎoyǎn zài diànyǐng lǐ zuì xiǎng chéngxiàn de bùfèn.
Đạo diễn từng nói rằng ông ngưỡng mộ nhất cảnh “Lâm Xung dạ bôn” trong “Thủy Hử”. Lâm Xung, bất kể gặp phải bao nhiêu điều bất công, bất nghĩa, cũng không cúi đầu thỏa hiệp với thực tế, tinh thần này chính là giá trị của một nền văn hóa, và cũng là phần mà đạo diễn muốn thể hiện nhất trong phim.
也許因為這個堅持,讓他在面對國家電影審查制度時,總是挫折不斷。導演對此曾表示,他所追尋的「創作自由」,就是不被國家政策干擾、限制的自由。
Yěxǔ yīnwèi zhège jiānchí, ràng tā zài miàn duì guójiā diànyǐng shěnchá zhìdù shí, zǒng shì cuòzhé búduàn. Dǎoyǎn duì cǐ céng biǎoshì, tā suǒ zhuīxún de “chuàngzuò zìyóu”, jiùshì bù bèi guójiā zhèngcè gān’rǎo, xiànzhì de zìyóu.
Có lẽ chính sự kiên trì này khiến ông luôn gặp trở ngại khi đối mặt với chế độ kiểm duyệt phim của nhà nước. Đạo diễn đã từng nói rằng, “tự do sáng tạo” mà ông theo đuổi chính là tự do không bị can thiệp, hạn chế bởi chính sách nhà nước.
但從近幾年的作品來看,他已經有了不同的想法,如他自己所說:「人最終要面對的不是外在的一切,而是自己。」
Dàn cóng jìn jǐ nián de zuòpǐn lái kàn, tā yǐjīng yǒule bùtóng de xiǎngfǎ, rú tā zìjǐ suǒ shuō: “Rén zuìzhōng yào miàn duì de bú shì wàizài de yīqiè, ér shì zìjǐ.”
Nhưng nhìn vào những tác phẩm gần đây, có vẻ như ông đã có những suy nghĩ khác, như chính ông từng nói: “Cuối cùng, con người không phải đối mặt với mọi thứ bên ngoài, mà là chính mình.”
當年他離開自己生長的土地,離開那些從小一起相處的親人,一頭往大城市裡栽進去,在追尋著電影夢的同時,卻忽略了他的母親在長期的孤單寂寞中,已經開始出現喃喃自語的症狀。
Dāngnián tā líkāi zìjǐ shēngzhǎng de tǔdì, líkāi nàxiē cóngxiǎo yīqǐ xiāngchǔ de qīnrén, yītóu wǎng dà chéngshì lǐ zāi jìnqù, zài zhuīxúnzhe diànyǐng mèng de tóngshí, què hūlüèle tā de mǔqīn zài chángqī de gūdān jìmò zhōng, yǐjīng kāishǐ chūxiàn nánnán zìyǔ de zhèngzhuàng.
Năm đó, ông rời bỏ quê hương, rời bỏ những người thân đã gắn bó từ nhỏ, lao vào thành phố lớn để theo đuổi giấc mơ điện ảnh, nhưng lại vô tình bỏ qua tình trạng mẹ ông bắt đầu nói lảm nhảm trong cô đơn và lẻ loi kéo dài.
當導演發覺到這些問題時,他感到失落、傷心,並將這些情緒拍進了這部電影中。
Dāng dǎoyǎn fājué dào zhèxiē wèntí shí, tā gǎndào shīluò, shāngxīn, bìng jiāng zhèxiē qíngxù pāi jìnle zhè bù diànyǐng zhōng.
Khi đạo diễn nhận ra vấn đề này, ông cảm thấy thất vọng và đau buồn, và đã đưa những cảm xúc này vào bộ phim của mình.
這部電影描述了生活在這個國家的群體,沒有人對生活有安全感。不論是誰,都有可能今天是個成功的人,明天就成了犯人。
Zhè bù diànyǐng miáoshùle shēnghuó zài zhège guójiā de qúntǐ, méiyǒu rén duì shēnghuó yǒu ānquán gǎn. Bùlùn shì shéi, dōu yǒu kěnéng jīntiān shì gè chénggōng de rén, míngtiān jiù chéngle fànrén.
Bộ phim này mô tả một cộng đồng sống trong đất nước này, không ai có cảm giác an toàn trong cuộc sống. Bất cứ ai cũng có thể là một người thành công hôm nay, nhưng ngày mai lại trở thành tội phạm.
就是這種不安的情緒,完整地傳達了導演的意識:所有外在的一切都會消失,只有故人的情感會被永遠地留下。
Jiùshì zhè zhǒng bù’ān de qíngxù, wánzhěng de chuándále dǎoyǎn de yìshí: suǒyǒu wàizài de yīqiè dōu huì xiāoshī, zhǐyǒu gù rén de qínggǎn huì bèi yǒngyuǎn de liú xià.
Chính cảm giác bất an này đã truyền tải trọn vẹn ý thức của đạo diễn: mọi thứ bên ngoài sẽ tan biến, chỉ có tình cảm của những người xưa cũ là sẽ còn mãi.
文章裡提到的這部電影,導演想透過此電影表達什麼?
(Wénzhāng lǐ tí dào de zhè bù diànyǐng, dǎoyǎn xiǎng tòuguò cǐ diànyǐng biǎodá shénme?)
Trong bài viết, đạo diễn muốn truyền đạt điều gì qua bộ phim được đề cập?
(A)對成功的渴望 (duì chénggōng de kěwàng) – Khao khát thành công
(B)對親情的感受 (duì qīnqíng de gǎnshòu) – Cảm nhận về tình cảm gia đình
(C)對生活的不確定 (duì shēnghuó de bù quèdìng) – Sự không chắc chắn về cuộc sống
(D)對電影夢的追求 (duì diànyǐng mèng de zhuīqiú) – Sự theo đuổi ước mơ làm phim
Đáp án: B
導演曾說,他最欣賞《水滸傳》裡的〈林沖夜奔〉。林沖不管遭遇多少不公不義的事情,都不和現實低頭妥協,這份精神,正是一個文化的價值所在,也是導演在電影裡最想呈現的部分。
Dǎoyǎn céng shuō, tā zuì xīnshǎng “Shuǐhǔ Zhuàn” lǐ de “Lín Chōng Yèbēn”. Lín Chōng bùguǎn zāoyù duōshǎo bùgōng bùyì de shìqíng, dōu bù hé xiànshí dītóu tuǒxié, zhè fèn jīngshén, zhèng shì yīgè wénhuà de jiàzhí suǒzài, yě shì dǎoyǎn zài diànyǐng lǐ zuì xiǎng chéngxiàn de bùfèn.
Đạo diễn từng nói rằng ông ngưỡng mộ nhất cảnh “Lâm Xung dạ bôn” trong “Thủy Hử”. Lâm Xung, bất kể gặp phải bao nhiêu điều bất công, bất nghĩa, cũng không cúi đầu thỏa hiệp với thực tế, tinh thần này chính là giá trị của một nền văn hóa, và cũng là phần mà đạo diễn muốn thể hiện nhất trong phim.
也許因為這個堅持,讓他在面對國家電影審查制度時,總是挫折不斷。導演對此曾表示,他所追尋的「創作自由」,就是不被國家政策干擾、限制的自由。
Yěxǔ yīnwèi zhège jiānchí, ràng tā zài miàn duì guójiā diànyǐng shěnchá zhìdù shí, zǒng shì cuòzhé búduàn. Dǎoyǎn duì cǐ céng biǎoshì, tā suǒ zhuīxún de “chuàngzuò zìyóu”, jiùshì bù bèi guójiā zhèngcè gān’rǎo, xiànzhì de zìyóu.
Có lẽ chính sự kiên trì này khiến ông luôn gặp trở ngại khi đối mặt với chế độ kiểm duyệt phim của nhà nước. Đạo diễn đã từng nói rằng, “tự do sáng tạo” mà ông theo đuổi chính là tự do không bị can thiệp, hạn chế bởi chính sách nhà nước.
但從近幾年的作品來看,他已經有了不同的想法,如他自己所說:「人最終要面對的不是外在的一切,而是自己。」
Dàn cóng jìn jǐ nián de zuòpǐn lái kàn, tā yǐjīng yǒule bùtóng de xiǎngfǎ, rú tā zìjǐ suǒ shuō: “Rén zuìzhōng yào miàn duì de bú shì wàizài de yīqiè, ér shì zìjǐ.”
Nhưng nhìn vào những tác phẩm gần đây, có vẻ như ông đã có những suy nghĩ khác, như chính ông từng nói: “Cuối cùng, con người không phải đối mặt với mọi thứ bên ngoài, mà là chính mình.”
當年他離開自己生長的土地,離開那些從小一起相處的親人,一頭往大城市裡栽進去,在追尋著電影夢的同時,卻忽略了他的母親在長期的孤單寂寞中,已經開始出現喃喃自語的症狀。
Dāngnián tā líkāi zìjǐ shēngzhǎng de tǔdì, líkāi nàxiē cóngxiǎo yīqǐ xiāngchǔ de qīnrén, yītóu wǎng dà chéngshì lǐ zāi jìnqù, zài zhuīxúnzhe diànyǐng mèng de tóngshí, què hūlüèle tā de mǔqīn zài chángqī de gūdān jìmò zhōng, yǐjīng kāishǐ chūxiàn nánnán zìyǔ de zhèngzhuàng.
Năm đó, ông rời bỏ quê hương, rời bỏ những người thân đã gắn bó từ nhỏ, lao vào thành phố lớn để theo đuổi giấc mơ điện ảnh, nhưng lại vô tình bỏ qua tình trạng mẹ ông bắt đầu nói lảm nhảm trong cô đơn và lẻ loi kéo dài.
當導演發覺到這些問題時,他感到失落、傷心,並將這些情緒拍進了這部電影中。
Dāng dǎoyǎn fājué dào zhèxiē wèntí shí, tā gǎndào shīluò, shāngxīn, bìng jiāng zhèxiē qíngxù pāi jìnle zhè bù diànyǐng zhōng.
Khi đạo diễn nhận ra vấn đề này, ông cảm thấy thất vọng và đau buồn, và đã đưa những cảm xúc này vào bộ phim của mình.
這部電影描述了生活在這個國家的群體,沒有人對生活有安全感。不論是誰,都有可能今天是個成功的人,明天就成了犯人。
Zhè bù diànyǐng miáoshùle shēnghuó zài zhège guójiā de qúntǐ, méiyǒu rén duì shēnghuó yǒu ānquán gǎn. Bùlùn shì shéi, dōu yǒu kěnéng jīntiān shì gè chénggōng de rén, míngtiān jiù chéngle fànrén.
Bộ phim này mô tả một cộng đồng sống trong đất nước này, không ai có cảm giác an toàn trong cuộc sống. Bất cứ ai cũng có thể là một người thành công hôm nay, nhưng ngày mai lại trở thành tội phạm.
就是這種不安的情緒,完整地傳達了導演的意識:所有外在的一切都會消失,只有故人的情感會被永遠地留下。
Jiùshì zhè zhǒng bù’ān de qíngxù, wánzhěng de chuándále dǎoyǎn de yìshí: suǒyǒu wàizài de yīqiè dōu huì xiāoshī, zhǐyǒu gù rén de qínggǎn huì bèi yǒngyuǎn de liú xià.
Chính cảm giác bất an này đã truyền tải trọn vẹn ý thức của đạo diễn: mọi thứ bên ngoài sẽ tan biến, chỉ có tình cảm của những người xưa cũ là sẽ còn mãi.
文章裡提到的這部電影,導演想透過此電影表達什麼?
(Wénzhāng lǐ tí dào de zhè bù diànyǐng, dǎoyǎn xiǎng tòuguò cǐ diànyǐng biǎodá shénme?)
Trong bài viết, đạo diễn muốn truyền đạt điều gì qua bộ phim được đề cập?
(A)對成功的渴望 (duì chénggōng de kěwàng) – Khao khát thành công
(B)對親情的感受 (duì qīnqíng de gǎnshòu) – Cảm nhận về tình cảm gia đình
(C)對生活的不確定 (duì shēnghuó de bù quèdìng) – Sự không chắc chắn về cuộc sống
(D)對電影夢的追求 (duì diànyǐng mèng de zhuīqiú) – Sự theo đuổi ước mơ làm phim
Đáp án: B